ÔNG THÍCH (1).
ÔNG THÍCH (1).
“Ở VN ta ( và ở Trung Quốc), theo
tôi nghĩ, “ thơ văn xuôi” có thể tìm thấy tổ tiên xa của mình trong thể phú, vì
phú là một thể loại vừa là thơ, vừa là văn; nó là thơ vì nó có âm thanh theo
luật bằng trắc, có vần; mặt khác nó cũng là văn, vì câu dài, có đôi khi câu khá
dài như một câu văn ( trong thể cân đối, tức là tương đương với hai vế của một
câu phú, thì có những trường hợp câu rất dài), nhưng câu văn này cắt thành từng
mạch nhỏ, theo một nhịp điệu tiết tấu làm ưa thích cho tai nghe, và câu dưới
đối với câu trên". (trang 611-612 Tuyển tập Thơ văn xuôi VN và nước ngoài, do
Nguyễn văn Hoa và Nguyễn Hữu Thiện biên soạn”. Chú thích đầu tiên bài viết
Câu chuyện Thơ văn xuôi (kỳ 3).
Ông Thích là tựa khác của những chú giải, chú thích hay bình
chú cùng ghi chú … những chú thích bên dưới loạt bài “Câu chuyện TVX” (tắt của
thơ văn xuôi). Chú của chú thích … thì
là Ông Thích. Và điều khá chắc chắn, qua thời gian làm tư liệu … AT tôi thấy
kiểu “Ông Thích” này không dừng một hai kỳ được nên khuyên số … ngay từ bài đầu
này.
Câu chuyện Ông thích (1) này đúng ra là không nên lạm bàn,
tức không cần chú … gì thêm. Nguyên do gì thì
người đọc xem sẽ rõ.
1. Google một hai lượt đầu, AT tôi bắt được … một bài trích
đưa lại ý kiến trên. Viết hay gõ net chuyện này bình thường. Một in trên
vietvan.net không thấy tên tác giả; một
post ngày Chủ nhật 14/12/2008 trang toquoc.vn, người viết là Nguyễn Văn Dân (
tắt NVD; * lại có chú thích bên dưới ngha). Có cùng một nguồn: trang hvn.vn ( không truy cập Web này được nữa).
Đoạn câu liên quan và có tranh luận là đây : “Nhưng cũng có người cho rằng thơ văn xuôi đã có bóng dáng “ở các thể loại văn vần như phú, văn tế,
hoặc các loại biền như hịch, cáo” từ thời trung đại. Tuy nhiên theo chúng
tôi, căn cứ vào định nghĩa về thơ văn xuôi là “thơ không có vần” như đã nói ở
trên, mặt khác căn cứ vào một điều nữa là phú, tế, hịch, cáo không phải là các
thể văn vần, mà chúng chỉ đơn giản là các thể văn được viết bằng cả văn vần lẫn
văn xuôi, thì không thể nói tất cả các thể văn của văn chương cổ-trung đại trên
đây là nguồn gốc của thơ văn xuôi hiện đại Việt Nam. Mà chỉ có thể nói rằng “có
bóng dáng của thơ văn xuôi trong các bài văn phú, tế, hịch, cáo khi những bài
này được viết bằng văn xuôi”. Hơn nữa, theo chúng tôi, những sáng tác này cũng
chỉ là một “cơ sở” mờ nhạt, còn nguồn ảnh hưởng trực tiếp dẫn đến hình thành
thơ văn xuôi hiện đại Việt Nam thì phải kể đến thơ tượng trưng và thơ siêu thực
của phương Tây”.
Không xác tín điều tác giả NVD .. đề cập có trùng với ý AT
tui đã chú thích trong CCTVX ( kỳ 3), trích đặt để trên cùng bài này. Ta chấp
nhận ý nghĩa của Bóng dáng hay tổ tiên xa của TVX là một. Và lập luận của ông NVD
liệu đã phù hợp để phản bác ý kiến trên
trong chừng mực đủ+đúng chưa là
hai.
Một chấp nhận … trùng lặp. Là bóng dáng hay tổ tiên xa … của
TVX là PHÚ... và các thể loại nêu trên. Khoản này điểm đáng tranh luận là mặt
logic và tính thời gian của sự phát triển thể loại.Chọn Phú vừa ít lẫn hiếm … trong
khâu tìm kiếm tư liệu đã gây khó cho người đọc tiếp cận để có thêm sự học hỏi.
Chưa nói PHÚ là thể văn cổ mà khâu niêm luật cực khó, rất trái ngược với hình
thức phóng khoáng của TVX; hơn nữa chữ dùng của thể loại PHÚ là HÁN tự … thì
giới/người đọc bây giờ có tiếp xúc phải qua khâu dịch cùng chuyển ngữ. Điểm nữa, tính thời điểm hay sự
phát triển của các hình thái xã hội, khoa học … có những loại theo xoắn ốc, tức
phát triển và vận động từ nguồn gốc cũ hay cổ xưa. Song TVX tiếng Việt ( chữ La
tinh) thì không nói … nguồn tổ tiên nó là Phú mà nghe hay chấp nhận được!
Nói bóng dáng … thôi cũng không ổn. Chính lập luận cuối đoạn
trích trên, ông NVD xác định sự hình thành TVX Việt từ nguồn thơ tượng trưng và thơ siêu thực của phương Tây,
ảnh hưởng mạnh từ tiếng/thơ Pháp là chủ yếu chính nhờ lớp nhà thơ của trào thơ
mới 30-45.
Lập luận của ông NVD, điểm thứ hai có xuất phát từ định nghĩa
TVX là thơ không vần. Định nghĩa này chưa thật ổn vì khái niệm TVX hay chính
thể loại TVX Việt chưa hoàn thành, theo AT tôi. (**
Xin xem thêm Luận văn Tiến sĩ “Đặc trưng Thơ văn xuôi Việt Nam hiện đại”của tác giả Nguyễn Thị
Chính, viết năm 2016). Và thực tế thì có không ít bài TVX vần rất chặt. Ở nhiều
hơn số bài TVX khác, thì do cách tạo nhịp đưa ý câu/đoạn trong thơ VX không
thành dòng mà vần “chạy” khá khác biệt , so ngay với thể thơ tự do “cha chú” của
nó chớ đừng nói gì đến thơ truyền thống, thơ mới nhiều khác biệt. Không vần,
sao gọi THƠ văn xuôi?
2. Còn đây là khoản không nên lạm bàn. Trong đoạn chú bài CC
TVX (3) … có hai chữ có thể. Có thể tìm thấy tổ tiên xa … Người viết đã không
chắc chắn điều mình muốn nói thì … thôi vậy!
------ ( lại) Chú thích -----
(*) Link để đọc bài của TG Nguyễn Văn Dân : http://toquoc.vn/van-chuong-va-du-luan/tho-van-xuoi-tiem-nang-va-trien-vong-105789.html
(**) http://hueuni.edu.vn/sdh/attachments/article/1141/NOIDUNGLA.pdf
0 Comments:
Post a Comment
<< Home