tholeanhthu

Wednesday, October 11, 2006

Tôi vừa băt gặp một bài thơ văn xuôi in trên tờ Văn nghệ trẻ, số ra ngày 8.10. Bài thơ có hình thức đúng của TVX, nhưng nọ phải TVX… ( bài Ngõ buồn ). Nay post bài có ý kiến, mong các bạn có ý kiến them về thể thơ văn xuôi này.


Thơ Văn xuôi, một vài cảm nghĩ.

Maiacopxki, thi sĩ Nga : “ Hình thức thơ được làm nên bởi chính Thi sĩ ” .Nắm bắt và sử dụng nhuần nhuyễn một thể lọai thơ là cơ sở khởi nguồn cho những sáng tạo của người thơ. Và hầu như mỗi tên tuổi thành danh đều có riêng một hình thức thơ – thuận tay, thế mạnh – rõ rệt.
Thơ văn xuôi, trên Tạp chí thơ ngày một được chọn in nhiều hơn. Không phải là hình thức thơ mới có, song không dễ dàng trong việc tìm kiếm dữ liệu, cùng những học thuật, trao đổi, bàn thảo … về Thơ văn xuôi ( một lối thơ xuất hiện cùng thời Thơ mới.)*.
Thơ văn xuôi ở Việt Nam tồn tại trong suy nghĩ mỗi nhà thơ. Họ đọc và cảm nhận trực tiêp từ văn bản tác phẩm. Người trước, ngườI sau… tự đúc rút cho riêng mình mặt mạnh , điểm yếu của một hình thức thơ- đã không ít người thơ ngộ nhận là mới, là hiện đại- mà lao tâm khổ tứ. Và rồi…xuất hiện những bài thơ văn xuôi, có cả những trường ca bằng thể thơ văn xuôi …


1. Đầu tiên, cần khẳng định cùng nhau : Thơ văn xuôi không phải và không chỉ là thơ được trình bày như văn xuôi. Càng không phải là kiểu thơ văn vần nối dài. Khiếm khuyết của cách hiểu này còn thấy trên một vài bài thơ đăng báo. Có tác giả tuyển chọn đưa vào tập thơ như một sáng tạo, phá cách trong trình bày; làm mới, phong phú tập thơ. Những câu thơ bằng/đều nhau về số chữ, hoàn toàn có thể trình bày theo hình thức quen thuộc, lại được xếp nối đuôi nhau như văn xuôi. Theo cảm nghĩ của riêng tôi, thơ văn xuôi là lối thơ có những câu văn xuôi ( lời ăn tiếng nói, từ cửa miệng; câu hỏi đáp; văn thuật, kể … ) Đặc thù một bài thơ văn xuôi là ( một hay nhiều ) câu có độ ngắn dài quá khác biệt nhau; thường thấy hơn cả là lọai câu vượt khổ ( giấy)… gây khó (coi) cho người viết trong trình bày tác phẩm thơ ( theo truyền thống ).
Xét mặt thể lọai, thơ văn xuôi là thơ tự do, cận nhánh không vần. Nếu như có sự phân chia hai nhánh vần và không vần trong thể thơ tự do. So với lối thơ truyền thống, trình bày ngắt dòng, thơ văn xuôi có hơi thơ mạnh mẽ, ý thơ cuồn cuộn …Có ý kiến cho rằng thơ văn xuôi là lối thơ lai tạp giữa thơ và văn xuôi. Tính chất câu văn xuôi dấn đẩy thơ văn xuôi gần hiện thực, sát sườn cuộc sống; đổi lại chất lãng mạn, bay bổng của thơ có yếu; cảm xúc thơ của bài thơ văn xuôi cũng vì thế mà có phần kém sâu sắc; thêm vần điệu không nhiều chú trọng gây khó thuộc. Mất đi khả năng truyền miệng, ưu thế vô địch của thơ nói chung, thơ văn xuôi xếp hạng phụ thuộc văn bản nặng. Với nhận định trên, theo tôi, bài thơ văn xuôi hoặc chỉ gọn trong bàn tay, dài khoảng ba bốn đọan, ước một hai trăm chữ để còn có thể thuộc, nhớ, đọc giới thiệu được hoặc không thế thì cứ là trường ca.
Về mặt kỹ thuật, có thể sử dụng các biện pháp tu từ : điệp từ, điệp vận; lập lại câu, đọan ngắn; lập ý, nghĩa, hình ảnh (không hoàn toàn) … nhằm phát huy được ưu thế của lối thơ và phần nào khắc chế điểm yếu vốn có về vần điệu của thơ văn xuôi.

2. Thơ văn xuôi thế giới có tuổi hàng ba thế kỹ, còn bài thơ văn xuôi đầu tiên của Việt Nam được công nhận xuất hiện cùng trào thơ mới. Thế giới phát triển nhiều đến độ từ thập niên 70 thế kỹ 20, ở Pháp, người ta đã phải mở diễn đàn tranh luận, làm rõ những khác biệt giữa thơ và văn xuôi. Còn ở Việt Nam, từ thực tế sáng tác khâu nghiên cứu học thuật về thơ văn xuôi rõ ràng còn ở giai đọan “chập chững bước đi”.

3. Lớp trẻ hôm nay có phần dễ hòa nhập với thơ văn xuôi vì lối thơ không nhiều niêm luật nên phóng khóang, dễ có được cảm giác tự do, và đã không ít người nhầm lẫn với hình thức thơ đổi mới.( Tôi phải nhắc để lưu ý cái sự nhầm ). Tác phẩm thơ có thể kể đến trường ca Khối vuông Ru-bích của Thanh Thảo, nhiều bài thơ xuôi của Mai Văn Phấn, Trần Tiến Dũng, Lý Đợi… Trong khi chờ những công trình nghiên cứu học thuật, bản thân người thơ cần nổ lực khảo sát trực tiếp tác phẩm thơ của người khác, tự rút cho mình những đặc trưng thể lọai, mặt mạnh, điểm yếu…mà học tập, mà sáng tạo.
------------------------------------------------------------------------------------------------
· Dùng từ khóa Thơ văn xuôi, gỏ tìm kiếm trên Google.com, trong những trang tư liệu gần nhất thấy có đề cập đến trường ca Trên đường của Trần Anh Thái, bài trao đổi giới thiệu tập thơ của trang evan.com.vn. Khái niệm, hay định nghĩa về lối thơ văn xuôi không thấy đâu đề cập đến, cả trong từ điển trực tuyến vn.wikipedia.org (?).
Có thể xem như tham khảo định nghĩa sau :Thơ văn xuôi là thể thơ viết như văn xuôi , chỉ cần có ý thơ, giàu hình ảnh, giàu cảm xúc và có nhạc điệu. Còn hình thức thì không có quy luật nhất định về câu, chữ, đối ngẫu, vần điệu. Ở Việt Nam, TVX xuất hiện lần đầu với những bài ngắn ghi lại một cảm nghĩ nào đó của Phạm Văn Hạnh trong "Xuân thu nhã tập". Sau cách mạng, nhiều nhà thơ cũng làm TVX, nhưng lại ngắt ra từng câu, dài ngắn khác nhau, khi có vần, khi không, tuỳ cảm hứng, hiệp vần cũng lỏng lẻo, chỉ theo âm hưởng, đó là thơ tự do. Nhà thơ Chế Lan Viên đã sử dụng thể này một cách tài tình để viết những bài thơ chính luận, mang đậm tính thời sự - chiến đấu về chủ đề chống Mĩ cứu nước: "Những bài thơ đánh giặc" (1972), "Đối thoại mới" (1973

Bài ca cuộc sống (tt)

42.

- Diện mạo chung thơ ?
- Bình lặng quá. Nhiều phần nghiêm trang nữa. Thơ lễ lạt một. Tâm trạng người thơ hai. Không mấy thơ vì, hay của người đọc. Viết sao cho người khác thấy cần phải đọc. Lâu chày ngày tháng, thơ gây đơn điệu, nhàm chán…
- Thế phải trách cứ những đâu ?
- Tiên trách mình. Một lần tôi nhận được đề nghị đọc thơ trong tiệc cưới. Gọi là góp vui. Cày mươi ngày phần thơ xong, nhưng do thiếu một ít phụ liệu cho việc đọc thơ nên tôi đã từ chối lên sân khấu.
- Gì mà dữ vậy ? Sao mày không nhắn tao tìm giúp.
- Hai vỏ chai thuốc sâu.

Bảo tình yêu là chuyện của trái tim người ta
Không dễ hiểu, càng không sao giải thích được.
A yêu B, B không yêu A mà yêu C chết mệt
( C đây không phải tôi, tôi vợ đã, đã hai con).
C vô tình, còn A oán giận, rồi sinh thù hận
Dao Thái lan ( mũi nhọn, cán vàng ), 2,3,4 con lận bụng
Tìm đâm, tìm giết, và hại chết C rồi.
A vào tù ngồi, bỏ B vật vờ, đơn côi…

Chuyện ông D ngán cơm, thích phở
Hay bà E nghiện món chân giò
Hoặc đại loại nem chua cay, chả bùi ngọt …
Hết thảy những rối rắm trên động lòng các nhà bác học
Xích họ ngồi lại cùng nhau, xới tung vạn ngàn đầu óc.

Năm 2051 ( nói nhỏ nghe chơi, nghe xong rồi bỏ ).
Cả thế giới xài chung một hiệu thuốc.
VN. ôm. nt6.
Thuốc Việt Nam làm, liều hai người cùng uống
Đảm bảo ôm nhau sáu triệu lần là vừa kịp chán.
VN. mê. nt5.
Thuốc làm tại Việt Nam, liều uống chung hai người.
Đảm bảo mê nhau đúng một ngàn năm chẳn.

"Bố đây hỏi chai ôm. Em gái đặt mua hai loại.
Thiệt là hay. Thuốc cũng vừa có chế phẩm thử.
Dạ, 2,3,4 lát nữa xin đến nhà tôi".

-Hai chai thuốc đây, rễ dâu tụi nó nốc sạch rồi !

43.

-Trong lượt chuẩn bị nói trên, có một phiếm cuộc về hôn nhân.

Bảo hôn nhân giống việc phải vào W.C
Nói xin lỗi, khi đắt người chen nhau giành giật
Kẻ chưa qua hết ngóng lại trông mau tới lượt
Người bước quá rồi, kìa, bịt mũi phóng nhanh ghê.

… cũng có thể góp chút cười vui. Song có những đám cưới của những đôi chậm chân, nhát cẳng, tuổi tác băm gần chục nhát, hoặc giả không khí tiệc đang hồi thẳng thớm, ngay ngo, bạn được mời lên sân khấu, đọc thơ loại nào ? Tôi đã tự đặt hàng mình … Ra đời một Lời cha.

Khỉ thật, em đừng khóc
Con mình đi lấy chồng
Xa hay gần, suối sông sâu cạn, đò xe có chuyến
Chỉ dăm hôm con lại về thăm.

Em chậm nước mắt cho mau
Kẻo con nó khóc theo
Gương sen nhòe nhẹt …

Con gái ta
Nhớ lời cha
Lấy nín nhịn đổi chín cái sự lành
Chăm chút cơm canh, việc nhà sau trước
Trải lòng mình đón rước hết thảy tình thương nhà bên ấy.

Còn mày, rể quý hay rể cột kèo rui mái
Chớ thấy cách mặt cách mày mà càn quấy
Con gái ta nết thực ngoan hiền
Càng không được cậy đông ỷ thế, lấn quyền
Ăn hiếp vợ.
Hay ho gì. Họ là phái yếu
Không nên " dẫm đạp" dù bằng một cành hoa.
Thương với yêu rồi sẽ có tất cả những tuyệt vời …
Hãy tin ta,
Hạnh phúc là một đời chung lưng tìm kiếm
Chẳng đâu xa, thủy chung một nếp nhà.

44.

Một Dự cảm mười năm, chút tự trào cho cái nhà tôi rũi ro làm sao nó lại lọt trong vòng quy hoạch.

Mười năm, đường trước nhà đã chẳng thành sông
Vì mỗi trận mưa chiều tháng bảy
Xe nườm nượp qua như thác chảy
Gió thốc vào tôi không mùi ét- xăng.

Ngôi nhà trệt tôi ở mai này đàng hoàng hơn*
Nghĩa là có thể cơi lên một lầu nữa.
Như bao người, tôi vừa kịp có cháu gọi ông
Đứa lẩm chẩm tập đi, đứa ngữa tay bồng.

Có những week-end cả nhà lại thong dong
Đóng cửa nhà trên này lái xe về vườn trại.
Ông rỗi dắt lũ cháu con ra bến tắm sông
Sau một trận đá bóng lấm lem bùn đất.

Mười năm nữa, đám bạn thời phổ thông trung học**
Dám có tên đề bia mộ vĩnh hằng
( Điều gở ấy, nói không … vẫn vậy !
Bởi tử sinh là chuyện thường tìnhời ).
Chẳng hề gì, giỗ mày tao kéo hết đám bạn
Đến nhà quậy tưng như thuở còn mày.

Khoảng thời gian sống, mười năm, không quá dài
Có thế nào hãy luôn nhắc mình: bảo trọng.
Đường còn hẹp, bọn nhãi ranh háo động
Tật bệnh buổi này chết lạ như ri.

Dự cảm mười năm thơ tôi : một cái cười khì.

___________ ____ __________
*Nhà diện giải tỏa giai đoạn 2 Cầu đường Nguyễn Tri Phương nối dài
** Cuối thập niên 70.

Góc nhìn khác

I love you –
dịch và đọc ngang là Tôi cảm Du.

1.
Tôi bắt gặp thơ Cát Du trong một lượt lướt web. Nhà thơ Trần Mạnh Hảo chọn giới thiệu một chùm 21 bài. Hôm đó, tôi copy không đạt mà không hề biết, sau thêm một lần gởi đến theo chỉ dẫn của trang web, cũng không xong, nên tôi đã không đọc phần thơ ngay trên máy, nhưng cái tên Cát Du thì đã kịp vào bộ nhớ…

Cảm tôi mua và đọc những hai cuốn, sách bán 12 ngàn, tôi tiêu mất 14 ngàn đồng. Bị đang hẻo tiền, và không hiểu tại sao mình lại cho mượn sách ngay khi đã kịp đọc chút gì đâu ! Cũng không phải vì thơ hay, giới thiệu bạn bè, người quen .. cùng đọc. Chỉ vì tiện tay mà người ta cầm đi …rồi đánh mất. Họ có đền tiền, nhưng tôi cứ bực suốt mấy ngày tết là vì vậy!

Cát Du là cái tên mới trong làng thơ. Tập Cảm * của cô in ra, vì thế cũng lặng lẽ nằm trên quầy, kệ … các nhà sách như trăm, ngàn cuốn thơ nọ khác. Trong lần đầu tôi đọc thơ chị, là cuốn mua đầu tiên, nói thật cũng chưa thấy gì nổi bật, ngoại trừ một vài con chữ mơi mới. Tôi đã có ý nghi ngại nhà thơ Trần Mạnh Hảo giới thiệu cô nhà thơ này chắc tại cái hình in bìa sau Cảm.
* Xuất bản theo kế hoạch đầu tư và hỗ trợ sáng tác năm 2004 của Ủy Ban tòan quốc các Hội Lien hiệp Văn học nghệ thuật Việt Nam..

2.
Tôi bận bịu nhiều việc của ngày tết, công việc làm quán ăn (cò con) nhỏ thôi, nhưng vẫn nhớ chừng cái tên thơ mới này. Kế trên tờ Phụ nữ chủ nhật giáp tết liền thấy giới thiệu hai bài : Thít chặt và Vô đề. Tôi chép lại sổ tay ngay, không để vuột mất nữa. Có thời gian của những ngày nghỉ tết, tôi đọc Thít chặt nhiều lần …

Cảm nhờ đó mà trong lần dạo nhà sách ngay sau tết tôi lấy ngay ra quầy không một chút đắn đo. Bạn nhớ cho, chưa bao giờ tôi mua một cuốn thơ những hai lần trong một tháng ! Cái đau của người thơ bị tình phụ cùng thời gian như thấm vào nỗi buồn của tôi trong thời gian quán nghỉ tết…

Cát Du có lối thơ “trực diện”, đột thẳng vào nỗi đau ( Trực; Nguời đàn bà nghèo nhất thế gian …) Một con người của tình cảm, giàu yêu thương đau nỗi đau bị ruồng bỏ …Em như con diều bị đứt dây / Chúi nhủi giữa tầng trời / Không biết tựa vào đâu / để ngã
( Con diều ) Mà hình như Du cũng không thực hiểu vì sao người cô hết lòng yêu thương lại là người ruồng bỏ cô một cách phủ phàng !

3.

Tôi cũng bị tình bỏ, dù vợ chồng chúng tôi có những thỏa thuận riêng nhưng không hiểu sao nỗi đau cứ nghẹn trong ngực. Đang cầm lái cái Honda chạy chợ, nước mắt không dưng trào ra. Tuy chưa ra bài thơ nào từ sự cố này, có lẽ trong tôi còn chút niềm tin, sự hi vọng .. nọ khác và có khi phải chờ nỗi đau qua thời gian lắng lại. Chỉ có mỗi cái ba dòng vô tích sự dưới đây :

Xui lứa đôi
Lìa xa
Là tội lỗi

Cảm là một tập thơ Du viết trong thời gian trước và trong nỗi đau chia xa ( quãng 2003 đến suốt cả năm 2004). Trước có Bàn tay tinh tế cưc kỳ : Thân thể ngủ chỉ bàn tay thức / Bàn tay thức đánh thức bàn tay / Hai bàn tay xôn xao cùng dậy / Nắng nhập nhoà chúng nó vào yêu. Du khá hơn tôi, ngay trong thời gian nỗi đau cấu xé, cô đã kêu lên được, nỗi niềm hằn sâu hoắm ! Tiếng thơ Du thật thảng thốt, thật quá đau buồn.

Em thít chặt vào anh
Tưởng không gì lèn qua cho được
Vậy mà
Có một hạt cát đã lèn giữa chúng mình
Hạt cát lớn thành viên gạch
Viên gạch hóa thành bức tường
Bức tường hóa thành vạn lý
… ( Thít chặt )

Người đàn bà nghèo nhất thế gian
Không còn nước mắt
Khóc thương mình
Em
Người đàn bà trái tim rách nát
Không có chỉ khâu
Chỉ nào khâu được hở anh ? … (Người đàn bà nghèo nhất thế gian )

Cát Du tên thật Phan Kim Dung, sinh năm 1960, giải nhất thơ 2000-2005 giải thưởng Huỳnh Văn Nghệ của Hội Liên hiệp VHNT Bình Dương. Là con người không ai không một lần va vấp, té ngã. Chỉ sợ một khi đã ngã rồi lại không tự mình đứng lên được. Cát Du đã không thế, giới yêu thơ chúng ta cùng có lời mừng cùng chị vậy !

Cát Du đã đứng dậy sau sự cố ấy. Cát Du đã lại ra thơ… Chùm thơ ngày Valentine 2006, trên trang web Evan.com.vn : Lời yêu, Rời khỏi giấc mơ …có giọng điệu, câu chữ tươi mới , mạnh mẽ rồi. Song cũng thấy một Cát Du nặng tình quá lắm, đấy là phần người. Trang thơ cho ngày Valentine trên trang web Văn nghệ Sông Cửu Long vẫn tỏ rõ nỗi niềm người bị tình phụ vương vất. Nhưng chúng ta tin mai này chị sẽ mạnh mẽ, chiến thắng nỗi buồn đau, trên cả, chiến thắng được mình.

Bài đã đăng trên Web vannghesongcuulong.org.

Monday, October 09, 2006

Bắt đầu với Tư

Góc nhìn khác.

Bắt đầu với Tư.*

( Tựa đủ đầy : tôi bắt đầu với Ngọc Tư ).

1.
Tôi chọn những mở đầu truyện ngắn của nhà văn trẻ Nguyễn Ngọc Tư làm một cái khởi đầu cho việc viết lách giai đoạn mới này : xuất hiện trên các website văn chương. Tại sao không là những cái kết của truyện ngắn ( cũng quan trọng ) ,và tại sao lại chọn Nguyễn Ngọc Tư, mà không là Trần Nhã Thuỵ hay Vũ Đình Giang, Nguyễn Vĩnh Nguyên tôi đã nhiều quen biết …?

Bắt đầu trong cờ người ta gọi là khai cuộc. Tôi đã mất nhiều năm nghiên cứu, thậm chí có lúc đã định bỏ … tất cả để theo đuổi nghiệp cờ. Sách Cẩm nang khai cuộc của bốn danh thủ cờ tướng Việt Nam- loại gối đầu giường dân chơi cờ- ghi chép từ nước đi đầu tiên đến nước thứ 16,của hàng chục trận khác nhau với những biến cuộc vô vàn phức tạp. Điểm khác biệt giữa người chơi cờ - tự phát và chuyên nghiệp- nằm ở đây : bắt đầu ván đấu.

Ngọc Tư bắt đầu viết văn, theo nhà văn Dạ Ngân, là những truyện ngắn viết cho thiếu nhi. Truyện ngắn Trăng sen trong rừng tràm, in trên Văn nghệ năm 1998, (theo chị) là truyện đầu tiên ( tay) Tư không viết cho lứa tuổi nhỏ. Từ đó cho đến cuộc thi Văn học tuổi hai mươi, do Hội Nhà văn TP Hồ Chí Minh và Báo Tuổi trẻ tổ chức, ở lần năm năm thứ hai, trao giải nhân kỹ niệm 25 năm ngày giải phóng miền Nam, Ngọc Tư trình làng năm truyện ngắn, in chung trong tập truyện được trao giải nhất cuộc thi : Ngọn đèn không tắt. Đánh giá của Ban giám khảo là tập truyện ngắn vừa hấp dẫn vừa thuyết phục, xứng đáng đoạt giải nhất …

2.
Tôi đã viết một cảm nhận văn chương đầu tiên của mình về truyện ngắn Cánh đồng bất tận, đăng trên trang Web Văn nghệ Sông Cửu Long (www.vannghesongcuulong.org). Một khởi đầu có nhiều thú vị. Nó tạo những hứng thú khác ( viết xuôi chứ không chỉ viết vần, như xưa nay), những tự tin rằng mình làm chơi mà được ( khoái lắm)… Những ngày này, thông tin về việc kiểm điểm tác giả truyện CĐBT trên mặt báo, ít nhiều tác động đến tôi … Vậy là, mở ra ngày mới, việc làm trước những buổi chợ của ông chủ quán ăn 5+1 là ngồi vào bàn gỏ chữ…

Bắt đầu ngày mới của tôi thời gian này là khoảng 1-2 giờ sáng. Chính xác là khoảng trước nửa đêm một chút. Trong khi chờ dọn dẹp, đóng được cửa quán, tôi đọc báo, đọc trước những gì mình dự định sẽ viết; có hôm thì tập trung làm tư liệu … ( những loại công việc chuẩn bị cuộc viết). Nếu thấy hứng thì mới mở máy tính lên.

Ngọc Tư viết mở đầu truyện Ngọn đèn không tắt :
Người ta gởi tới nhà Tư Lai một lá thơ. Thơ đề “Kính gởi ông Hai Tương”. Cả nhà bối rối không ít. Ông Hai Tương đã ra người thiên cổ lâu rồi, thấy có người nhắc lại chồng, bà cụ Hai Tương nhớ quá ứa nước mắt. Khui lá thơ ra, thì ra là thơ mời nói chuyện khởi nghĩa.
Con Tươi ngồi chắt nước cơm ngoài sau bếp, than trong bụng : “Mấy chuyện đó kể muốn thuộc lòng rồi,
bắt kể hoài, bộ mấy ổng hổng chán sao”.

3.
Tôi không hề bối rối khi nhận thư gởi anh Hai Tân, ba tôi sau những hai năm kể từ ngày ông mất bệnh máu cao. ( Đã có cáo phó trên mặt báo, truyền hình…). Bây giờ thì những bối rối như trong truyện càng hiếm hoi hơn : không còn nhiều người gởi thơ cho nhau qua đường bưu điện. Cần thì quay máy, gọi thẳng vào cái di động cầm tay … Cả nhà bối rối không ít chỉ để níu người đọc : ông xã quan liêu ghê nơi, đã cấp chứng tử cho ông Hai Tương mà còn bày đặt mời ổng đi nói chuyện khởi nghĩa. Tôi có ý viết khác mấy chữ cuối đoạn trên : …chán là chán mấy ổng ghê.

Bắt đầu cuộc cờ là .. bày bàn cờ và sắp quân ra. Ở cờ mù, không bàn cũng không quân, người ta bắt đầu bằng việc đọc nước đi quân : pháo hai bình năm- mã tám tấn bảy …Trong khoảng năm, sáu đến mười nước đi đầu tiên, người cao cờ có thể nắm bắt không chí trận thế gì, mà cả diễn tiến tâm lý, phong cách đánh, kỹ năng dụng binh …và từ đó xác định trình độ, đẳng cấp đối phương. Thế nên những cái mở đầu … rõ ràng là không thể xem nhẹ được.

Ngọc Tư viết mở đầu truyện Lý con sáo sang sông :
Bấc về. Như thể trong đời này chỉ còn gió. Gió lạnh căm căm mà khô nẻ môi người ta. Da tôi mốc cời. Tàu chạy lừ lừ dọc theo dòng sông, những quãng không có nhà sậy mọc thành*. Những bông sậy chín mềm, trắng phau phau. Đã nhiều bông lìa cành, trùng trình bay. Nước mặn rin rít da. Nghe gió này là mùa cưới đến.
Nét chữ không bay bướm trong tấm thiệp mộc của Út Thà mang cho tôi một cảm giác lạ lùng. Vui, buồn, chua xót lẫn lộn. Má tôi bảo : “Con về sớm mấy ngày cho thằng Phi đỡ buồn”…

3.

Tôi có những ván đấu chỉ kéo dài khoảng mươi nước đi quân, đối phương xin thua cuộc. Có ván cờ đánh với ông Ba nhà thuốc tây chỉ sáu nước tôi đã “thịt” mất hai quân xe… Ai dám bảo bắt đầu là không quan trọng ! Mở đầu truyện của Tư là gió bấc, cái se lạnh tiết trời cuối năm; con đò chạy trên sông, bông sậy trắng phau nhẹ bay; tấm thiệp mộc, nét chữ thường; là Út Thà dẫn tới nỗi buồn của Phi trong lời má tôi nói …

Bắt đầu chỉ với 180 chữ đoạn trên gợi mở nhiều lắm chứ : nó bắt bọn chúng ta đọc dò theo sao Út Thà lấy chồng mà Phi buồn, mà tôi vui buồn chua xót lẫn lộn …Sao nó lại hiện diện trong nỗi lo của má tôi ?. Chuyện gì lạ thế ?

Ngọc Tư đã bộc lộ tính cách con gái ( tuổi mới lớn ) khi cô viết : da tôi mốc cời. Đọc văn biết người, ra cô nàng cũng ít nhiều mặc cảm cái nước da ngăm ngăm đen cha mẹ cho mình. Nó không được trắng trẻo, và ta có thể hiểu chút ưu tư của những cô gái mới vào tuổi lớn này…

4.

Tôi biết chắc Tư sẽ bật cười cho cái khoản mang guốc chân người ở trên. Phát hiện của tôi giả dụ có tầm phào, có lệch thì cũng như những người đã chỉ ra tính thíếu giáo dục nằm trong CĐBT thôi mà ! Và nói vui chứ nếu kiểm điểm cho khoản thiếu tính giáo dục trong hàng loạt những yêu cầu nọ khác từ một tác phẩm văn chương thì còn khối anh lấy văn làm nhà phải lo, đâu chỉ mình Ngọc Tư.

Bắt đầu trong Nỗi buồn rất lạ, trong Chuyện của Điệp, trong Cỏ xanh cũng hàng loạt sự việc- cái trực tiếp, cái gián tiếp- nhưng thảy đều gây chuyện : vuông cỏ của công trình chẳng biết bao giờ khởi công,nơi chốn cần thiết cho ông CA xã xử lý hành chánh bọn đánh lộn đánh lạo, cờ bạc …, là tin xộ khám của Ông giám đốc Công ty; là vóc dáng của cô diễn viên nhỏ thó, chỉ đóng vai trẻ nhỏ trên sân khấu suốt sáu năm trời. Những cái cớ khéo léo nhằm trước cho những khai triển mạch truyện, được cô đặc, gọt dũa gọn ghẽ cho ta cảm nhận để có những cái mở đầu ấy, người viết đã phải động não, dầy công biết chừng nào.

Ngọc Tư chắc chỉ gặp khó khi mở đầu những trang viết của mình. Đây là cảm nhận rõ nét nhất, và tôi không ngại khi phải viết (nói ) ra điều này. Hay chí ít cô nàng cũng tốn nhiều công sức cho những cái mở đầu truyện.. Không chỉ vì yêu cầu phải có (của mở đầu truyện), mà nghệ thuật mở đầu truyện của Tư có nhiều cái mới lắm. Tôi thì …không nói hết đâu vì đây là công sức, thời gian …cùng tư duy của mình lâu nay, phải dành sau này còn mần sách nữa chứ …

5

Tôi cho rằng đặc trưng rõ nét, dễ thấy nhất của mở đầu truyện ngắn Ngọc Tư là treo móc những dấu hỏi kiểu tưng tửng, pha trò của người hay kể chuyện và kể chuyện hơi bị hay vào đầu người đọc. Ăn đứt bằng những chi tiết gây sự ngạc nhiên …Còn những con chữ thì gụi gần, quen thuộc…

Bắt đầu truyện Đau gì như thể, giải thưởng truyện ngắn hay Báo văn nghệ năm trước CĐBT, là kiểu” lung khởi” có phần ít thấy ở Tư :

Ông già Tư Nhỏ thức dậy từ lúc nửa đêm. Ông rên lên một tiếng ứ hự, thấy thất vọng khi nghe lòng mình vẫn còn đau. Có một niềm khát khao đến cháy bỏng, ông vẫn thường ước ao một lần nào đó đánh giấc thật sâu, khi trở dậy nỗi đau ấy biến mất, không còn dấu vết, như thể nó chưa từng có trên đời…

( Nỗi đau của người cha kế hàm oan cái thai đứa con riêng của vợ ( với một CB cấp huyện); Ông bị nhốt mất năm ngày, giờ phải đơn từ khăn gói đi xin một lời nhận lỗi từ các cấp chính quyền, được cải chính, xác định sự oan khiên của mình trước bà con xóm giềng…)

Ngọc Tư mở đầu truyện CĐBT, một truyện “quá tay” bằng việc thuật tả lại một đám đánh ghen với nhiều chi tiết : cấu véo, đấm đá, kéo lê trên đường, chặt mái tóc bằng dao phay, cả chi tiết đổ keo dán sắt vào chỗ kín ( cửa mình, chữ dùng của tác giả ) … và cuộc tháo chạy của một gia đình nuôi vịt, một Lục Vân Tiên “khuyết mẹ” trên cái ghe máy đẩy Koler 4 cùng nạn nhân. Và cánh đồng nơi chúng tôi dừng lại, trong một đoạn kinh nhỏ mặt nước đầy váng phèn…giữa mùa hạn hung hãn lắm. Cả không gian, cái không khí và những số phận các nhân vật đã “thông báo” cùng người đọc rằng những bức bối, những đớn đau … trong truyện sẽ bất tận, khôn cùng.

5+1

Tôi phải tóm ra đây, vì tôi thấy trong những ý kiến quanh cuộc đối thoại cùng CĐBT trên mặt báo vừa qua hình như có không ít người chưa đọc tác phẩm. Hoặc có thể họ chỉ nghe kể ( tệ thật), hay chỉ xem lướt qua ( không trọn vẹn tác phẩm). Có cả người là giảng viên Đại học còn nhầm thể loại tác phẩm…khi gọi CĐBT là tiểu thuyết. Ngọc Tư không có nhiều kiểu mở đầu truyện, không có những “lung khởi” mà thường trực tiếp nhập cuộc. Không màu mè, hoa lá cành nhưng tự nhiên là điểm làm nên hấp lực của mở đầu truyện. Ngọc Tư.

Bắt đầu trưyện Vết thương ( truyện dự thi cuộc thi truyện 1200 chữ in trên Báo Tuổi trẻ ngày CN 30.4.06 ) là cái bắt đầu truyện kém nhấtmà tôi phát hiện trong những cái đã đọc của Ngọc Tư. Theo ý tôi, Tư có thể cắt bỏ đoạn văn đầu truyện vì chi tiết ghi trong sơ yếu lý lịch sinh nơi gốc bàng không đắt, không tự nhiên, là thừa và đoạn văn kề dưới mới đúng là mở đầu của truyện. Ở truyện này, không chỉ mình tôi phát hiện đâu, Tư đã không làm văn chương mà có ý mượn văn làm chuyện ngoài văn…( hơi bị xấu)

Ngọc Tư của giai đoạn này, giai đoạn ngay sau CĐBT …, mà như Tư trong một vài cái phỏng vấn gần đây : cô cũng không thể “ miễn nhiễm” hoàn toàn trước vụ việc đề nghị kiểm điểm đã nêu trên. Thế nên, mới cần được nhiều người động viên tiếp sức, và tôi tin, Ngọc Tư sẽ vững tiến nếu cô đi đúng trên con đường văn chương.

---------------------------
Bài đã gởi Web vannghesongcuulong.org, nhân Hội nghị Lý luận phê bình Đồ Sơn.
( Bài sẽ post : suy nghĩ khi đọc bài nhà thơ và nhà LLPB văn học bất đồng quan điểm)


Bài ca cuộc sống (tt)

38.

Bài Về với Thạnh Phong ( huyện Thạnh Phú, Bến Tre) dưới đây tư liệu cũng lấy từ mặt báo. Ngay những bản tin đầu tiên, tôi tin mình rồi sẽ có thơ. Thử mời ngài Hiệu trưởng Trường Đại học của Mỹ trở lại nơi chốn chiến trường xưa. Song còn khung cảnh, con người … nơi tôi chưa hề đặt một bước chân. Thời may, báo Ngưòi Lao động có một bài ký sự dài tả thuật khá đủ đầy.
Còn cái tứ của bài nhảy ra từ kỹ niệm những buổi tắm sông ném bùn chí mạng hồi tôi còn thơ bé. Cuộc chơi của những chiến binh vĩ đại thật. Bài thơ đầu tiên được tôi trình bày đan xen hai kiểu chữ…

Sir.
Bob Kerry
Tôi mời ông
Ta làm một chuyến đi
Vàm Khâu Băng
Làng Thạnh Phong bé nhỏ
Kề con sông nắng lóa …

" Nói là nói vậy thôi
Họ không mang liềm cắt cỏ ra đón ông" (1)
Ba mươi hai năm xa ngái xa rồi.

Ngày ấy, Bob là anh Trung Úy
Chỉ huy biệt đội SEAL
Cuộc hành quân kiểm chứng nguồn tin
Một cán binh Việt cộng có buổi họp dân
( Bảy tay súng vũ trang đối mặt một người cộng binh).

Mời ông ngồi uống ly trà nước mới vừa châm
Ta cùng ăn đôi ba trái chuối nhỏ
Những trái lớn chung buồng đã trèo đò chợ sớm
Còn vườn chuối ư ? Đây trãng-xê chết mười sáu con người!.

Đêm ấy tối đen trời
Điểm đột kích đầu tiên
Đôi vợ chồng già, ba đứa cháu nhỏ.
Chưa lộ, và không được để lộ
Lệnh : súng không nổ
Lệnh : hành xử thật mau
Lớn cắt đầu
Nhỏ mổ bụng thật mau …

Đám trẻ nít chạy đuổi bước ta, Hello, lao nhao
Ông xoa đầu, nựng nịu đôi gò má chúng
Và thành tâm, nén nhang tay cầm, cắm đứng
" Đây mộ cố con, mộ cậu, mộ dì …".

Những đôi mắt dưới đấy
Khuya khoắt ấy
Đã muốn nói điều chi ?
Họ mong ước những gì ?

Sau bữa trưa, trời mùa này có hơi nóng
Này ông anh, ta mau ra sông tắm.
Dưới bến nước lũ nhóc chơi trò chiến tranh
Bùn ném lia thia, miệng nhả đạn liên thanh.

Ta đã bật cười khi có đứa giơ tay nhanh
Hô to : " Xí !", rồi thản nhiên ngụp sông rửa mắt.
Ô ! Cuộc chơi của những chiến binh vĩ đại thật
Bùn không vãi vào người “chết" còn loi ngoi.

" Ông có giết ai vào đêm đó không ?" (2)
" Tôi nghĩ là có".
" Tôi đã giết người trước và sau đêm đó ".
" …Bao nhiêu tôi không nhớ. Điều ngạc nhiên nhất
tất cả người chết là đàn bà, trẻ em. Họ là thường dân …"

Thạnh phong tối này không hành quân, nhiệm vụ
Tôi chúc ông ngủ ngon, không nhiều mộng mị
Đêm yên ắng quá, tiếng nước ngoài sông cái vỗ bờ
Khói bếp cay, nồi cháo sớm mai,
mẹ tôi nín nhịn những tiếng ho (3)

-------------------
(1) Trả lời các nhà báo Mỹ, họ làm gì khi gặp lại những kẻ sát nhân đêm ấy, bà ùt Lãnh một chứng nhân sống sót nói : Tôi cắt cổ họ liền à !
(2) Trích phỏng vấn truyền hình với Bob Kerry
(3) Lời kể của Gerhardt Klann : Chúng tôi lùa họ lại thành nhóm … Một bà già ho, lính Mỹ đã thọc nòng súng vào miệng bà lão …

39.

- Bạn đọc thơ gần gũi nhất là những vị khách quý ra vào mua bán ở cửa hàng nhà tôi. Họ góp ý chân tình, và đặt hàng thiết thực …ghê nơi. Khúc rong ca viết tặng cho anh em nhà phân phối Phát Tài, những người chỉ bán…

Xe ta mái nhà
Đường phố nơi hò hẹn
Nắng gió cùng ta kết bạn
Cơm quán thương quá người yêu.

Ngày sáng trưa ứ chiều
Nhà xịt khói đen đít
Chạy đuổi bước chân ta
Là la lá la la …

Khói bụi hề khói bụi
Mặt ta hai lỗ mũi
Tinh lọc hết bọn mày
Hay hày háy hày hày …

Nắng nóng mù khét cháy
Trời cao nghe ta dạy
Gió đâu, máy quạt mau
Ối ôi, ối ồi ôi …

Trưa rồi bụng réo sôi
Hèn tiền cơm hủ tíu
Mở dầy, thịt bị yếu
Tiêu tiểu, tiều tiều tiêu …

Cơm quán thương lắm người yêu
Nắng gió vui vầy bè bạn
Đường phố nơi ta ước hẹn
Xe là mái nhà.

40.

Viết chuyện lũ lụt … là bài Nấu cơm. Kết bài này tôi lấy ngay những câu trả lời của những khách mua tình cờ trong ngày. Cả đứa con gái 12 tuổi…Họ hoàn toàn không hiểu ý đồ của tôi, khi tôi hỏi ...

Bắt đầu việc nấu cơm của một gã trai
Là tìm nơi để gạo.
Kiếm gạo được rồi, mang nồi đi vo
1,2 lần nước.
Lau khô đít
Đặt vào nồi điện, bấm nút.

Gặp hôm mất điện
Ta nấu bếp ga
Quên không nhớ ra cơm ăn khét cháy.

Không biết bà con mình nơi lụt mút đầu
Ngập lâu cả tháng
Nấu cơm ăn cách nào ?

Người nữ 1 : mì gói nhai sống.
Người nam : nấu bếp dầu.
Con gái 12 tuổi : người bưng nồi, người giữ củi đốt.
Người nữ 2 : Củi phơi trên giàn
Bếp leo chung giường
Khó, nhưng còn có cơm ăn !

41.

- Còn bài Date ( hạn sử dụng ) chắc từ thực tế cuộc sống ?
- Ừ , à. Thì là cuộc sống đặt bài.

Dân chơi Héroin bị tôi hỏi date
Chúng ngớ ngẩn ra vì mua đốt vội vàng
Mua từng bi lẻ giấy bạc bọc hàng
Đốt ra khói bồng bềnh cõi mây …

Hết thảy lũ chúng đều ngỡ ngàng
Khi nghe tôi : date hàng trắng
Ngắn chứ không dài.
Ba tháng vào hộp.
Sáu tháng dựa cột.
Nhãn tiền.
Trước mặt.


Thơ của ngày

Quyết

Sáng thể dục
Mở máy viết một bài
Của ngày.

Saturday, October 07, 2006

Nói cùng trái tim

Tập thơ Bài ca cuộc sống (tt)
35

Buồn ơi !

… Độ khó của buồn ơi nằm ở cách nối kết văn bản thơ hai trong một: có thể đọc xuôi- trên xuống- hay đọc ngang – trái qua phải- từng khổ hai câu một. Không chỉ vần điệu mà ý tứ, tình lý … phải phù hợp cấu trúc của bài : cao trào dâng đều.
Buồn ơi có thể hát trong chiều mưa, có thể nhẩm khi rong xe và đọc to trong đêm khuya cho mỗi mình mình..




Buồn như mây vẩn vơ Buồn lặng vầng trăng mờ Buồn hờn giận giằng dai
Nẻo lối không bến bờ Ai khuyết mất hồn ai Mỏi mệt với lắt lay

Buồn cơn gió hững hờ Buồn chiều mưa đan dầy Buồn ơi mối tình say
Thức ngủ dưới vòm vây Lỡ buổi hẹn đắm say Muối mặn gừng chẳng cay

Buồn trút lá thu bay Buồn sao những tháng ngày Buồn đôi lần sai trễ
Sắc vàng rưng giữa nắng Biệt ly cùng mong nhớ Rót buốt nhói tim ai

Buồn sâu đêm xa vắng Buồn giăng trời bão tố Buồn cõi đời dâu bể
Rét lạnh trùm giấc mơ Gió giông xối mắt cay Buồn lẫn rớt cùng rơi.



-Ở đâu ngôi nhà của những thằng ngốc ?
- Hãy đến những nơi chiến tranh !.
- Còn những đâu nữa ? Bọn chê đời.

Cà phê 33 tầng đêm 9.10.2003. Một người có thể sống đến n tuổi lao ra khoảng không chẳng để làm gì … chỉ mong tuổi mình dừng mãi 20 !
Hình ảnh ấy, chúng ta đã thấy trên truyền hình. Đêm ghê rợn 11.9. 2001.

*
Đã đến rồi mùa địa ngục Rimbaud. Mở ra tháng chín, thứ ba.Tất cả ùa ra từ bóng tối.
Lương tri ư, hãy quên đi. Bác ái hử, không phải lối.
" Đây mùa địa ngục, nỗi đau cuộc đời !
Hãy nhìn xem, lửa đã cháy rồi
!" **
Thứ ba, ngày kinh hoàng của nước Mỹ. Ngày ngỡ như mọi ngày, tiếc thay, đầu mùa địa ngục.
Bốn trái bom bay trong người đi đầy. Không, chính xác sáng ấy bọn họ đi đày. Những người có tội. Nhiều người vô tội. Một trái, may sao lao được xuống đất. Ba trái nhắm vào những mục tiêu định trước. Sau cú va đập không bao giờ là bình thường được với người cầm lái, nhiên liệu máy bay bùng nổ. Lửa cháy. Nhiệt độ đến thép cứng hóa mềm oặt oại.
Một trái cắm mũi ở Sở Chỉ huy. Hai còn lại đâm vào tòa tháp đôi WTC 110 tầng cao ở New York. Chúng đã như hai cây nến lớn. Thiêu người bên trên ngọn lửa nghìn độ và vùi thây bao người dưới bãi núi hoang tàn …
Có không ít người liều nhảy ra từ một độ cao chóng mặt. Cuộc trốn chạy khói lửa mất mật. Hết thảy bọn họ đã chết trước khi tiếp đất !

**
Lại đến rồi mùa địa ngục Rimbaud. Chủ nhật tháng mười ngày theo bước thứ ba trước. Bóng tối trả thù bóng tối !
Chiến tranh giữa trời và đất. Rồi người với người xáp mặt. Ở giữa chúng nó là lửa đỏ…
" Quỹ Satan bảo rằng lửa thật kinh tởm, rằng sự giận dữ của tôi ngu xuẩn vô cùng …"
Bom khoan với bom chùm. Bơ và mứt cùng rơi dưới những cánh bay. Bom trong tay phải nắm chặt lại. Thức ăn trong lòng tay trái xòe mở. Đêm bùng nổ. Ngày bàng hoàng những giấc mơ Apghan vụt tan …
Anthrax vi khuẩn bệnh than. Chúng ởm ờ bên trong cánh thư bột trắng. Có một đôi lần và không trong trăm ngàn địa chỉ ? Nước Mỹ vội vàng rồng rắn. Cả hạ viện, thượng viện … lũ lượt được tẩy trùng.
Mùa địa ngục đã chẳng thể dừng. Bóng tối mãi vờn cùng bóng tối !

_______________ _________________ ___________________
*Arthur Rimbaud (20.10.1854-10.11.1891), nhà thơ Pháp với tác phẩm chính : Một mùa địch ngục, in năm 1873.
** in nghiêng là câu thơ Rimbaud, bài Mùa địa ngục.

36.

- Thế hạng siêu … ngốc có hay không?
- Chúng ở đâu ? Que i ít ? *
- Bọn hiếu chiến xâm lược. Chúng đòi vào nhà người khác bằng được. Cửa gõ tên lửa, đập bằng đại bác…

( Đọc di cảo thơ Chế Lan Viên, bài Chơi … tôi viết Trò chơi.)

Các nhà chính trị chơi lắm trò thô bỉ
Dân đi bầu xong nhưng cử chẳng đúng người
Chiến tranh nát tan liền kéo màn cấm vận.

Bọn nhà binh chơi trò ồn ào nhất
Xưa một hai đều bước nay ngồi phòng ấn nút
Bom rơi trên cao, hoả tiễn réo từ xa.

Phe hồi giáo kêu gào Thánh chiến
Những cảm tử mang chết chóc theo người
Máu Thánh thần rơi lẫn xương óc cận dân.

Nhóm du kích Abu Sayyaf lấy bắt cóc làm trò chơi
Mỗi con tin định tính bằng đô
Chúng mặc cả, đấu giá trên mạng sống con người.

Đám tình báo giỏi mỗi trò nghe lén
Thiết bị thả tít ngoài không gian
Nghe lọt chuyện trên giường tình nhân.

Trò chơi mỗi nhà thơ rất ư thanh lịch
Mua thơ đọc hắn cúi đầu cảm ơn
Còn như bỏ ế, hắn mang thơ gói tặng người mua hàng.


-------------
· Từ đồng âm của Where is it ?

37.

- Bài Trò chơi (2) tôi nhẩm xong ngay trên xe, chuyến giao bia thường nhật. Thời sự về Xổ số Long An.

Giơ cao hai ngón tay
Của bàn tay trái
Tôi hỏi : số mấy ?

Và ngay khi người trả lời
Tôi đưa luôn năm ngón rộng rãi
Xoè mở bàn tay phải.

Hai mới nãy giờ cộng thành bảy.
- Gì kỳ vậy ?
- Trò chơi mới.

Từ các em nhỏ
Quay số
Xổ lồng.


- Còn Email vĩnh cửu tiếp theo đây, thời sự truyền hình mồng một tết …

Đôi khi lửa lại vạch lưng trời
Vệt lửa rạch thẳng căng con ngươi
trăm triệu tròng mắt
Đốm sáng ấy lặng thinh giữa màn hình
Góc nhà một tối
Đau nhói tim người.

Tin tức nóng tựa nước sôi
Bừng lên một email vĩnh cửu.

Laurent Clack, nữ phi hành gia tàu Columbia đã gõ
"Thời khắc bé nhỏ
Email này ngắn
Gởi hết thảy người tôi mến yêu.
Biển lớn Thái Bình dương gọn trong tầm ngắm
Nước Úc xa lắc cuối đường chân trời
Đỉnh Phú Sĩ, cái bướu nhỏ xinh, tuyết ngời.
Ở đây tôi thấy
Mỗi ngôi sao riêng một sắc màu.
Tuyệt, tuyệt lắm.
Chòm Orion* tôi ngắm chúng nhiều lần …".

Lửa đã thiêu cháy Columbia
Một Laurent và các bạn đồng hành
Song lửa đã không delete bức email vĩnh cửu
Ngôi sao trái đất mình rạng rỡ tuyệt trần !.

-----------------
*Chòm sao nằm vắt ngang dãy Ngân hà. Trạm ISS quay quanh trái đất 16 lần/ ngày.




Tho của ngày

Nói cùng trái tim


Em đã chạy thi, đã ước hẹn sóng đôi với đời anh đến cuối chặng đường dài. Làm sao anh lại quên được em. Trái tim không hề biết dững dưng nhạt lạnh trước những khuyết tật của đời thường. Va đập mắt anh. Bóp xọp niềm tin gầy yếu của anh.

Em đã sóng đôi với cuộc đời anh. Anh vui sướng vô cùng được có em bên cạnh. Trái tim kiêu hãnh luôn bước đi bằng nhịp Fox. Không một phút ngừng nghỉ. Ngày. Đêm.

Anh vui sướng, hạnh phúc đến vô cùng có được em. Bằng cái nắm tay mà văng mạng với thời gian rêu phong kết tảng. Hệt như anh.. Công việc làm người anh đã không từng đợi sáng.

Không đợi sáng nghĩa là anh chạy thi với em. Một cuộc thi không có người chiến thắng. Không cả người thua cuộc. Đã tin yêu, gởi trao cho nhau chúng ta phải xứng đáng cùng nhau.
Nói thế mà không dễ một chút nào. Lắm lúc anh cứ muốn chối tuột cái phần việc làm người khốn khó trăm bề cho bỏ mệt. Anh ì ra, giả ngây giả điếc.
Người ta nói :
- Đấu tranh biết phải tránh đâu.
- Gối săn vẫn thua cúi đầu.
Anh như núp vào bóng mọi người. Mọi người che khuất mất anh. Chỉ riêng em lặng thầm trong ngực. Em thao thức cho anh trở giấc. Sáng ra …
Anh học ở em, người có nhịp đập sau đã không như nhịp đập trước. Bao giờ mà chẳng mạnh mẽ và dồn dữ hơn. Để anh luôn gẩm suy với cái anh hôm qua chưa đạt được. Để anh luôn trở trăn với cái anh hôm nay chưa đạt tới. Anh đạp, anh chồi trong bể đời còn cơ man nào là trái ngang hỗn tạp. Anh cứ đạp. Anh cứ chồi. Như là khẳng định mơ ước với niềm tin. Hệt như em. Không một phút giây ngừng nghỉ. Ngày. Đêm.
Cảm ơn em. Cảm ơn cái nắm tay tình yêu của một đời chung thủy. Ân nghĩa dễ bao lời nói hết phải không em ? Mỗi tích tắc qua đã là sâu nặng. Mỗi tích tắc qua đã làm tóc trắng. Huống gì ta cùng chạy thi…
Cảm ơn em. Bầu rượu luôn thắm tươi máu đỏ. Trái tim suốt cuộc đời anh kết bó…