TRUYỆN NGẮN : THẰNG BỜM TÂN TRUYỆN (2).
Tựa phụ : Hết sảy con bà Bảy.
- Bà mịa nó.
Xứ Phây, làng Hô có một Xóm Chùa. Không có một cái chùa nào trong xóm hết. Đối diện cây cau độc của xóm, ngó bên kìa sông Cái mới có Chùa tên là Thiền Lâm.
Mà cây cau thì tháng rồi cũng không còn. (*)
Kề chỗ cây cau không còn đó là một dãy rào dâm bụt. Hoa đỏ rực xen hoa vàng … lóe màu nắng. Rào được xén kỹ, chăm tốt nên … trước cửa nhà mình ông Bảy tạo dáng cái cổng to đùng. Hai dãy ghế đan kết bằng cây mây nước gỗ mun bóng kề ngay gốc khế lão là chỗ Bờm ta thích đến ngồi. Mỗi khi chiều vợi nắng …
Phú ông thi thoảng mới đáo qua, tất nhiên chỗ Bờm ta ngồi chơi cờ với ông Bảy. Hôm nay thì ông Bảy bận, họ không có đấu cờ. Câu chuyện của Bờm và Phú ông nghe có gì là lạ. Cứ dấm dẳng, không đầu không cuối. Rõ ràng là thế. Vậy nên Phú ta buồn bực, vừa quay về vừa chữi “bà mịa nó” đó.
Tôi buộc phải “tắt” thôi. Nhiều người hỏi Bờm cùng câu hỏi Phú ông đó : ART sao giá rơi dữ. Face chú mày hô hào là gây tội với bà con nga … Tôi thấy Bờm ta lầm bầm, " hô hào gì ông, hàng TT nhiều người quan tâm mà", nghe không rõ lắm nhưng chắc chắn Bờm không “rủa xả” gì Phú ông. Giải thích thì nó cũng nói rồi. Hàng nóng chỉ dành cho người biết … và người thắng được tổ lái ART, Bờm chẳng tương đủ đầy rồi. Chỉ ít trong khoảng 10% là có lãi. Bờm nói rõ hơn ông Phú nghe vầy nà: 5% lãi thực tính còn 5% trong đó lãi danh nghĩa … Lãi danh nghĩa là lãi cho sự biết, không quy được tiền. Thế mới nói thua hàng nóng, ở đây là “bom”ART (*) thì cũng bình thường thôi. Bởi 90% người ta thua là con số chung bấy nay của TT đó thôi …
À, còn xíu chỗ này, suýt thì quên. Trong cuộc chuyện của họ, Bờm bất ngờ nhắc lại chuyện xóm Chùa từng xôn xao với trái bom ở ao cá ông Bảy, đào hồi năm kỉa lận. Báo lên xã, xã bảo chờ huyện … Mà mưa thì sắp đến, chả ai nói cho ông biết bao giờ thì huyện cử người xuống tháo gỡ bom. Cái đít bom - thì đúng là bom đó đã mục- chỉ còn trơ phần đít ... nên gọi đít bom không thôi, tầm 500 ký … ngó đen trụi. Ngay giữa ao thì nói gì, đàng này kề luôn chái bếp nhà mới chết. Rồi ông biết ai lôi đít bom lên đây chứ. Vừa nói Bờm vừa dậm cẳng chân mình … lên đế bom kê dưới chân bàn nước cũng là bàn đánh cờ của nó với ông Bảy. - Sao không biết mậy. Con gái ổng chứ ai.
Biết vậy mừ cũng dám nói biết. Bờm dàn dựng hết thảy chuyện này. Nó đã moi sâu và phát hiện thân bom mục, hỏng. Rồi để cả xóm biết cái "gan" con gái ông Bảy ... sao thôi.
Bờm hắng giọng, nhắm nó tiễn chân Phú ông : “ ông biết sao người ta hay nói hết sảy con bà Bảy không? Biết cái rún sâu một lóng tay mới nói biết hà hà … Tiếng Bờm cười xoáy vô đầu Phú nghe vang động cả chiều tà.
Phú Ông chắc vẫn nhiều ấm ức. Trả lời người ta chạy vần là “sa” vô bẫy của Bờm. Còn nói không biết … Nhưng biết làm sao. Nó chê mình mà mình không nói lại được … Sực tỉnh ra, ông vừa đi vừa lẩm bẩm: vợ tao cũng thứ bảy nghe Bờm! Khi này thì đã quá xa để có thể quay lại … nói cho Bờm nghe.
LÊ ANH THU.
(*) Xem truyện (1).