tholeanhthu

Saturday, May 23, 2020

Thơ ĐI CÂU.

 
Đi câu.
Lê Anh Thu
( tặng Trí, tặng Huyền).

Móc bóng mình rồi quẳng xuống ao
Ngồi dõi mắt, nín hơi đến nao lòng não ruột.
( Công việc bộn bề tưởng quên là được).
( Bị đi câu mà không thể chơi lâu).
Bị đi chơi mà không được câu lâu !.

Hết rê phải lại dời cần sang trái
Đây chỗ mát râm này nơi nước chảy.
Cá ơi !
Mày ở cạn  hay ở sâu
Sao lâu mày không ăn câu.

Cá ơi,
Mày chơi nhởi những đẩu đầu đâu
Tao chờ mày đã lẩu lầu lâu ...

Tao câu mày hay mày câu tao ?

Mày câu tao
Mày đớp vỡ bóng tao
Mày dìm kéo mất phao.
Tao câu mày
Ngồi mỏi chân tao
Khòm chỏi mông tao ...

Cá ơi,
Mày ở dưới ao (hẳn thôi ).
Tao là tao thấy rồi !
Thấy ngang trời một đám mây trôi
Thấy mồm mép mày bọt sủi tăm sôi ...

A!
Tôi giật té ngửa tôi
Rồi sấp người
Chộp ngang một tiếng reo.

28.4.2000
Lê Anh Thu
Số lần đọc: 1978
Ngày đăng: 01.04.2006

0 Comments:

Post a Comment

<< Home